Công ước quốc tế về giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các thiệt hại do ô nhiễm dầu năm 1969 đã được sửa đổi bởi các Nghị định thư năm 1976, Nghị định thư năm 1984 và Nghị định thư năm 1992. CLC 92 có hiệu lực kể từ ngày 30 tháng 5 năm 1996. Ngày có hiệu lực đối với Việt Nam: 17/6/2004.
Công ước quốc tế về giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các thiệt hại do ô nhiễm dầu năm 1969 đã được sửa đổi bởi các Nghị định thư năm 1976, Nghị định thư năm 1984 và Nghị định thư năm 1992. CLC 92 có hiệu lực kể từ ngày 30 tháng 5 năm 1996. Ngày có hiệu lực đối với Việt Nam: 17/6/2004.
CLC 92 quy định trách nhiệm của chủ tàu đối với thiệt hại do ô nhiễm dầu, thiết lập quy tắc trách nhiệm nghiêm ngặt của chủ tàu và hệ thống bảo hiểm trách nhiệm bắt buộc. Chủ tàu được quyền giới hạn trách nhiệm của mình trong phạm vi quy định của CLC 92 tính theo trọng tải của tàu đối với bất cứ thiệt hại do ô nhiễm nào gây ra bởi dầu dưới dạng đã được thoát ra hoặc được xả ra từ tàu do sự cố với mức quy định như sau:
- Giới hạn trách nhiệm đến 3 triệu SDR đối với tàu từ 5.000 đơn vị tấn trọng tải trở xuống;
- Đối với tàu có trọng tải trên 5000 tấn, thì mỗi đơn vị tấn trọng tải gia tăng sẽ được tính bổ sung theo 420SDR (nhưng không quá 59,7 triệu SDR);
Chủ tàu chuyên chở trên 2000 tấn dầu buộc phải duy trì bảo hiểm hoặc đảm bảo tàu chính và phải có chứng chỉ xác nhận do cơ quan có thẩm quyền của một quốc gia thành việc CLC 92 cấp hoặc xác nhận.
CLC 92 chỉ áp dụng đối với thiệt hại do ô nhiễm xảy ra trong lãnh thổ (gồm cả lãnh hải và vùng đặc quyền kinh tế) của Quốc gia ký kết và đối với các biện pháp phòng ngừa được thực hiện nhằm phòng tránh hoặc giảm thiểu thiệt hại ô nhiễm dầu. Một quốc gia khi gia nhập CLC 92 nếu chưa là thành viên của Công ước quốc tế về Giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các thiệt hại do ô nhiễm dầu năm 1969 (CLC 69) sẽ bị ràng buộc bởi các quy định của CLC 69 đã được sửa đổi bằng CLC 92.
Trước đây do chưa tham gia CLC 92, những tàu chở dầu của Việt Nam phải xin giấy chứng nhận đã có bảo hiểm dân sự chủ tàu ở các nước là thành viên của CLC 92 để được ra vào cảng của các quốc gia thành viên đó. Tuy nhiên, khi đã là thành viên của CLC 92 Việt Nam có quyền cấp giấy chứng nhận, điều nàu đã giúp chủ tàu chở dầu của Việt Nam giảm các chi phí không cần thiết vì việc phải xin giấy chứng nhận trên tại nước ngoài. Gia nhập CLC 92, các chủ tàu của tàu chở dầu dưới dạng hàng hoá của Việt Nam được quyền giới hạn trách nhiệm bồi thường của mình trong mức giới hạn quy định tại CLC 92. Giới hạn trách nhiệm đối với thiệt hại ô nhiễm dầu sẽ giúp cho các chủ tàu Việt Nam hạn chế nguy cơ phá sản do phải bồi thường quá nhiều trong trường hợp xảy ra sự cố ô nhiễm dầu. Việc Việt Nam gia nhập CLC 92 là cần thiết, tạo điều kiện thuận lợi cho các chủ tàu chở dầu trong việc giới hạn trách nhiệm bồi thường thiệt hại do ô nhiễm dầu gây ra, cũng như tạo điều kiện thuận lợi cho các chủ tàu chở dầu của Việt Nam khi ra vào các cảng nước ngoài để chở dầu. Do đó ngày 8/5/2003 Chủ tịch nước có quyết định số 232/2003/QĐ/CTN về việc gia nhập Nghị định thư 1992 sửa đổi Công ước quốc tế về giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các thiệt hại do ô nhiễm dầu năm 1969 (CLC 1992).
MT